Pháp thí thắng mọi thí - Pháp hỷ thắng mọi hỷ - Ái diệt thắng mọi khổ - Niết-bàn lạc tối thượng.

>>

Chân Không Diệu Hữu trong kinh Hoa Nghiêm

Bước vào pháp giới Hoa Nghiêm là nhờ sự chuyên cần tu hành, một ngày nào chúng ta thấy ra hạt cát của mình vẫn luôn luôn nằm trong vô số cát rực rỡ của sông Hằng, thấy ra giọt nước đơn độc là cuộc đời mình luôn luôn và tự bao giờ vẫn nằm trong đại dương toàn khắp của chư Phật.
Mục lục

Chân không diệu hữu có thể hiểu là bất cứ cái gì cũng đều là chân không và diệu hữu cả. Có câu: "Có thì tự mảy may, không thì cả thế gian này cũng không"

Sống trong pháp giới Hoa Nghiêm là sống trong “tánh khởi” hay trong Nhất Tâm của tất cả chúng sanh và thế giới. Tâm bất tịnh thì biến pháp giới trở thành thế giới bất tịnh, do đó sống trong chia cắt, chướng ngại, xung đột, khổ đau. Tâm thanh tịnh thì thấy và sống trong pháp giới thanh tịnh của Phật. Tâm Phật thì tạo ra cảnh giới Phật. Tùy mức độ thanh tịnh của tâm đến đâu thì chứng nghiệm được sự thanh tịnh của pháp giới đến đó.

Thế giới Hoa Nghiêm là thế giới làm bằng hoa, được trang nghiêm bằng hoa. Thế giới chúng ta đang sống ở trong biển thế giới Hoa Nghiêm, hay biển thế giới Hoa Tạng, và biển thế giới Hoa Tạng thì đồng nhất với vũ trụ, pháp giới.

Biển Hoa Tạng thế giới

Đồng pháp giới không khác

Trang nghiêm rất thanh tịnh

An trụ nơi hư không.

(Phẩm Hoa Tạng thế giới, thứ 5)

Sống trong pháp giới Hoa Nghiêm là sống trong “tánh khởi” hay trong Nhất Tâm của tất cả chúng sanh và thế giới.

Thế giới Hoa Tạng là y báo, tức là cảnh  vật, môi trường, cõi nước  của  Phật  bổn  nguyên Tỳ-lô-giá-na (phẩm Thế giới thành tựu, thứ 4; và phẩm Hoa Tạng thế giới, thứ 5). Còn chánh báo chính là Phật Tỳ-lô-giá- na (phẩm Tỳ-lô-giá-na, thứ 6).Thế giới Hoa Tạng là sự viên dung vô ngại của chánh báo và y báo của Phật Tỳ-lô-giá-na.

Thân Phật khắp pháp giới

Khắp rưới những mưa pháp

Vô sanh, vô sai biệt

Thế gian hiện tất cả.

Mười phương vi trần cõi

Lưới sáng trùm khắp nơi

Ánh sáng đều có Phật

Khắp hóa độ quần sanh.

Thân Phật vô sai biệt

Đầy khắp nơi pháp giới

Đều khiến thấy sắc thân

Tùy cơ khéo điều phục.

(Phẩm Như Lai hiện tướng, thứ 2)

Chánh báo viên dung vô ngại với y báo. Nói cách khác, Pháp thân là tánh. Không vô ngại, được trang nghiêm bằng. Sắc thân là Báo thân và Hóa thân. Cả ba thân ấy viên dung vô ngại với nhau, đến độ cả ba thân là một.

Người đã đi sâu vào “pháp giới thể tánh trí” (phẩm Thế giới thành tựu, thứ 4) như Bồ-tát Phổ Hiền thì thấy tất cả cõi là pháp giới Hoa Tạng:

Trí huệ, công đức, biển rất sâu

Hiện khắp mười phương vô lượng cõi

Được thấy tùy theo các chúng sanh

Quang minh soi khắp chuyển pháp luân

Phật vô lượng kiếp đều nghiêm tịnh

Vì độ chúng sanh khiến thành thục

Xuất hiện tất cả các cõi nước

Phật cảnh rất sâu khó nghĩ bàn

Khắp dạy chúng sanh khiến được vào

Tâm họ nhỏ hẹp chấp hữu lậu

Chẳng thông đạt được cảnh giới Phật.

Nếu có lòng tin chắc, trong sạch

Thường được gần gũi thiện tri thức

Tất cả chư Phật hộ niệm cho.

Thế mới được vào Như Lai trí.

Và pháp  giới Hoa Tạng ấy ở trong  thân của Bồ-tát Phổ Hiền:

Tất cả cõi nước trong thân ta

Chư Phật cũng an trụ ở đó

Chúng nên xem các chân lông tôi

Nay tôi hiện bày cảnh giới Phật

Hạnh nguyện Phổ Hiền không bờ mé

Tôi đã tu hành được đầy đủ

Cảnh giới Phổ Nhãn thân rộng lớn

Là cõi giới Phật, hãy nghe kỹ.

(Thế giới thành tựu, thứ 4)

Trong thế giới Hoa Tạng và thế giới chư Phật hoàn toàn thanh tịnh, còn có biển chúng sanh với nghiệp và căn dục, mà thế giới Hoa Tạng ấy vẫn không nhiễm ô.
Thế giới Hoa Tạng gồm mười biển thế giới, trong đó, ngoài những “biển tất cả thế giới, biển tất cả pháp giới, biển tất cả chư Phật, biển tất cả pháp luân chư Phật, biển tất cả tam muội, biển tất cả nguyện lực của tất cả Như Lai, và biển thần biến của tất cả Như Lai”, còn có “biển tất cả chúng  sanh, biển tất cả nghiệp chúng sanh, biển căn dục của tất cả chúng sanh”.

Trong thế giới Hoa Tạng và thế giới chư Phật hoàn toàn thanh tịnh, còn có biển chúng sanh với nghiệp và căn dục, mà thế giới Hoa Tạng ấy vẫn không nhiễm ô. Sự phân biệt giữa chúng sanh và Bồ-tát, giữa sanh tử nghiệp báo và Niết-bàn thanh tịnh là sự phân biệt giữa tâm bất tịnh và tâm thanh  tịnh. Nghĩa là cùng một pháp giới mà người thanh tịnh thì thấy thanh tịnh và người bất tịnh thì thấy ra bất tịnh và tạo nghiệp bất tịnh.

Chúng sanh loạn đục bởi phiền não

Phân biệt, ưa thích chẳng phải đồng

Tùy tâm tạo nghiệp vô số kể

Tất cả biển cõi từ đây lập.

Bồ-tát thường tu hạnh Phổ Hiền

Du hành pháp giới vi trần đạo

Trong mỗi trần hiện vô lượng cõi

Rộng lớn thanh tịnh như hư không.

(Thế giới thành tựu, thứ 4)

Thế nên, tất cả các pháp  tu tâm trong  kinh: định, quán, định-quán  đồng thời, các ba-la-mật… là để đưa tâm bất tịnh trở về cội nguồn  vốn thanh  tịnh của nó, đó là tích tập  trí huệ. Còn tích tập công đức liên hệ nhiều hơn đến người khác và thế giới bên ngoài:

Bồ-tát tu hành những biển nguyện

Khắp tùy chỗ chúng sanh mong muốn

Chúng sanh tâm tưởng rộng vô biên

Cõi nước Bồ-tát khắp mười phương

Bồ-tát thẳng đến Nhất thiết trí

Siêng tu các môn tự tại lực

Xuất sanh khắp vô lượng biển nguyện

Cõi nước rộng lớn đều thành tựu

Tu những biển hạnh rộng vô biên

Vào cảnh giới Phật cũng vô lượng

Thanh tịnh mười phương các cõi nước

Mỗi mỗi cõi trải vô lượng kiếp.

(Thế giới thành tựu, thứ 4)

Tu hành Hoa Nghiêm là tu hành các định và quán để đi vào tánh Không và như huyễn (như phẩm Thập Định, thứ 27), các trí thông  (Thập Thông, thứ 28), các nhẫn (Thập Nhẫn, thứ 29)… đó là sự tích tập trí huệ, và tu hành hạnh Bồ-tát theo Bồ-tát Phổ Hiền, đó là sự tích tập công đức. Càng lên cao, hai sự tích tập trí huệ và công đức càng hợp nhất.

Hai sự tích tập trí huệ và công đức đưa người tu đạo Bồ-tát vào thế giới Hoa Tạng Chân Không Diệu Hữu của Phật. Thế giới Hoa Tạng ấy thành tựu bằng trí huệ Chân Không và công đức Diệu Hữu của Phật.

Chư Phật cảnh giới vô lượng môn

Tất cả chúng sanh chẳng vào được

Phật tánh thanh tịnh như hư không

Vì khắp thế gian khai chánh đạo.

Mỗi mỗi chân lông của Như Lai

Đầy đủ công đức như biển cả

Tất cả thế gian đều an vui

Thọ Quang vương đây đã thấy được.

(Thế chủ Diệu Nghiêm, thứ 1)

Chân Không Diệu Hữu của thế giới Hoa Tạng sâu rộng và vi tế cho đến mức độ vi trần và khoảnh khắc (niệm).

Những sự trang nghiêm trong ba thời

Trong trái ngọc sáng đều hiển hiện

Thể tánh vô sanh, không thể nắm

Đây là Như Lai tự tại lực.

Tất cả trang nghiêm mặt đất này

Đều hiện thân Như Lai rộng lớn

Đấy cũng chẳng đến cũng chẳng đi

Phật nguyện lực xưa đều khiến thấy.

Trong mỗi vi trần mặt đất này

Tất cả Phật tử đang hành đạo

Đều thấy rõ mình được thọ ký

Tùy theo ý nguyện đều thanh tịnh.

(Hoa Tạng thế giới, thứ 5)

Để có thể tương ưng, thấy và thâm nhập được thế giới Hoa Tạng, hay thế giới Chân Không Diệu Hữu, hay Trí huệ  và Công đức Phật, tâm chúng  ta phải tương ưng và thâm nhập tánh Không và được trang nghiêm bằng công đức tương tự như Bồ-tát Phổ Hiền.

Từ các Phật pháp mà sanh ra Cũng từ nguyện lực của Như Lai Chân Như bình đẳng tạng hư không. Pháp thân của ngài đã nghiêm tịnh. Trong chúng hội tất cả cõi Phật

Phổ Hiền ở khắp nơi trong đó

Quang minh biển trí huệ công đức

Chiếu khắp mười phương đều được thấy.

Vào trong tất cả trần pháp giới

Thân ấy vô tận không sai khác

Ví như hư không đều toàn khắp

Diễn nói pháp Như Lai rộng lớn.

Quang minh của tất cả công đức

Rộng lớn như mây lực vi diệu

Du hành trong tất cả biển chúng sanh

Nói công hạnh Phật pháp vô đẳng.

(Phổ Hiền tam muội, thứ 3)

Tâm sáng sạch của Bồ-tát được ví như vàng, càng lên những  địa cao thì vàng càng được tinh lọc thành tinh khiết. Điều này được nói trong phẩm Thập Địa thứ. Tâm như vàng càng sáng sạch thì càng thấy thế giới nghiêm tịnh vốn là vàng ròng. Thế giới Hoa Tạng hay Chân Không Diệu Hữu của Phật được ví như vàng ròng, vàng tinh khiết nhất, thuần túy nhất, tinh ròng nhất. Do đó trong một hạt bụi vi trần đều đầy đặc vàng:

Mười phương cõi rộng lớn

Ức kiếp siêng tu hành

Đi trong Chánh biến tri

Biển tất cả các pháp.

Chỉ một thân bất hoại

Thấy trong mọi vi trần

Vô sanh cũng vô tướng

Hiện khắp trong các cõi.

Mười phương vô lượng Phật

Đều nhập một chân lông

Đều riêng hiện thần thông

Mắt trí xem thấy được.

(Như Lai hiện tướng, thứ 2)

Trong mỗi sát-na, mỗi khoảnh khắc, mỗi niệm đều đầy đặc vàng.

Trong mỗi sát-na, mỗi khoảnh khắc, mỗi niệm đều đầy đặc vàng:

Mười phương những quốc độ

Vô lượng vô biên Phật

Đều ở trong mỗi niệm

Đều riêng hiện thần thông.

Các Bồ-tát đại trí

Thâm nhập vào biển pháp

Phật lực thường gia trì

Biết được phương tiện ấy.

Nếu người đã an trụ

Các hạnh nguyện Phổ Hiền

Thấy những cõi nước kia

Thần lực của chư Phật.

Nếu có người tin hiểu

Cho đến các đại nguyện

Đầy đủ trí huệ sâu

Thông đạt tất cả pháp.

Có thể nơi thân Phật

Mỗi mỗi quan sát được

Sắc thanh không chướng ngại

Rõ thấu các cảnh giới.

Có thể nơi thân Phật

An trụ cõi trí huệ

Mau vào Như Lai địa

Bao trùm khắp pháp giới.

(Như Lai hiện tướng, thứ 2)

Với sự tích tập trí huệ và công đức khá đủ, chúng ta bước vào thế giới Hoa Tạng vốn đã nghiêm  tịnh như vậy từ xưa nay, cũng  tức là bước vào thế  giới Chân Không Diệu Hữu của chư Phật.

Sự tích tập trí huệ và công đức của chúng ta thì quá nhỏ, nhưng  chúng  ta cần luôn luôn nhớ rằng sự tích tập ấy không phải là của riêng chúng ta, không phải là công phu của chúng ta. Trí huệ và công đức Phật đã có sẵn, đầy dẫy, bằng sự thực hành của mình, đến lúc nào đó chúng ta chạm vào nó để thấy tất cả là mình, là của mình.

Bởi vì thế giới Chân Không Diệu Hữu đó đã có sẵn, đã là Quả vốn đã viên thành, cho nên sự tu hành dù đối với chúng ta là trên nhân, thì nhân đó luôn luôn ở trong Quả Phật.

Bước vào pháp giới Hoa Nghiêm là nhờ sự chuyên cần tu hành, một ngày nào chúng  ta thấy ra hạt cát của mình vẫn luôn luôn nằm trong vô số cát rực rỡ của sông Hằng, thấy ra giọt nước đơn độc là cuộc đời mình luôn luôn và tự bao giờ vẫn nằm trong đại dương toàn khắp của chư Phật.


Nguồn: phatgiao.org.vn

Đại Tạng Kinh Việt Nam

Tháng Năm