Trí tuệ được xem là nền tảng căn bản và quan trọng nhất của Đạo Phật.
Phật là bậc đã giác ngộ và thể nhập hoàn toàn pháp tánh, hay bản tánh của tất cả hiện hữu. Thế nên con đường Phật giáo là chứng ngộ và thể nhập pháp tánh.
Đạo Phật nói rằng những gì con người khám phá ra ở vũ trụ tương đối và vô thường dù đó là những định luật khoa học, đều là những chân lý tương đối và quy ước, vì đối tượng của chúng là những sự vật tương đối và vô thường. Khi mọi nhu cầu của cuộc sống làm người đều được đáp ứng bởi khoa học và kỹ thuật, bởi các ngành kinh tế, pháp luật, xã hội... thì đạo Phật vẫn tồn tại và phát triển, bởi vì đạo Phật đáp ứng được cho con người nhu cầu tối hậu (nhu cầu thứ năm theo hình dung của Abraham Maslow): chân lý tuyệt đối và tối hậu.
Ngũ dục (tài, sắc, danh, thực, thùy) như năm ngọn núi luôn đè nặng con người. Đi tu là để giải thoát mà trước hết là giải thoát khỏi sự trói buộc của ngũ dục.
Là Phật tử, chắc hẳn chúng ta còn nhớ bài thơ Xuân vãn của Sơ tổ Trúc Lâm (Trần Nhân Tông). Nhân dịp xuân về, chúng ta cùng nhau nhắc lại bài thơ này, trước là tưởng nhớ Phật hoàng, sau là vui xuân, nhưng chúng ta không quên tinh tấn tu trì.
Minh trong đạo Phật là tuệ giác, thấy biết như thật về vạn pháp. Khi thành đạo, Đức Phật chứng Tam minh (Túc mạng minh, Thiên nhãn minh, Lậu tận minh). Các bậc Thánh A-la-hán chứng đạo thì vô minh diệt và minh sinh. Hàng đệ tử Phật chúng ta mỗi phút giây vẫn đang thực tập minh sát, phát huy chánh niệm và tỉnh giác để thấy tất cả pháp đều vô thường, sinh diệt, vô ngã.
Trong ngôn ngữ thường tình, từ “không” thuộc loại từ được nói và viết nhiều nhất, thường được dùng như: không là, không có, không phải, không làm, không nghĩ, không thích... đối lập với: là, có, phải, làm, nghĩ, thích... “Không” cũng có nghĩa “không có gì”, là rỗng. Dầu ý nghĩa như thế nào thì “không” đều đề cập đến thực thể, đến “có”, vì sự vật hay hiện tượng dầu có hay không có đó, thì vẫn động đến căn mắt và các căn khác.
Trong các bài thuyết giảng của Ngài, Đức Phật dùng hình ảnh sau đây để khuyên nhắc các Tỷ-kheo chuyên tâm tu tập pháp môn Thân hành niệm (Kàyagatàsati)...
Trí tuệ là sự thấu hiểu, là kiến thức liên quan đến tư tưởng đạo đức giúp ta đi sâu vào đặc điểm và biểu hiện của các đạo lộ thông qua sự nỗ lực tinh tấn. Do đó, trí tuệ chiếm vị trí vô cùng quan trọng trong đạo Phật. Vì đạo Phật là đạo trí tuệ.
Định học là một chi phần quan trọng trong Tam vô lậu học giới, định, tuệ. Nằm ở chi phần thứ hai, định học là kết quả do thực hành giới học đem lại và là nhân của tuệ học. Nhân giới sanh định, nhân định phát tuệ. Trên con đường thực tập tâm linh theo Phật giáo, nếu thiếu chi phần này thì kết quả thực tập sẽ không thành tựu trọn vẹn. Bởi mỗi chi phần trong đó sẽ hỗ trợ cho nhau, chúng nằm trong một chỉnh thể thống nhất, bất phân; bao hàm trọn vẹn đạo lộ đi đến giác ngộ giải thoát.
Trong Phật giáo cũng vậy, giới luật đóng một vai trò vô cùng đặc biệt. Giới được xem là mạng mạch của đời sống Tăng-già. Vì vậy, trong đời sống sinh họat của Tăng đoàn hầu hết các quy tắc đặt ra là để phòng hộ, ngăn chặn các hành vi, lời nói bất thiện của vị Tỳ-kheo do tham lam, sân hận hay si mê chi phối. Giới là để chế ngự các bất thiện pháp, phụng hành các thiện sự, và thanh tịnh các tâm hành.
Nobel Y Sinh 2019 đã được trao tặng cho ba giáo sư bao gồm William G. Kaelin thuộc Đại học Harvard (Mỹ), Gregg L.Semenza thuộc Đại học Hopkins (Mỹ), Peter Ratcliffe thuộc Viện Francis Crick tại London (Anh), vì những phát hiện liên quan đến cơ chế ở mức phân tử trong cách thức tế bào cảm nhận và thích nghi với sự thiếu oxy có trong cơ thể, theo công bố của Hội đồng Nobel ngày 7/10/2019.
Ngày 14/10, Viện Hàn lâm Khoa học Hoàng gia Thụy Điển công bố giải Nobel Kinh tế học 2019 thuộc về ba nhà khoa học Abhijit Banerjee, Esther Duflo và Michael Kremer.
Chỉ khi nào một người giữ được tâm thanh tịnh và tiếp tục làm điều thiện, khi tai họ phải nghe những lời khó chịu, khi người khác thể hiện ác ý với mình, hoặc khi anh ta thiếu thức ăn, quần áo và nơi trú ẩn, nhưng chúng ta có thể gọi anh ta là tốt.
Ngạ quỷ nghe kinh là một trong những đề tài khá quen thuộc trong kinh Phật. Người phàm thì không ai thấy loài ngạ quỷ, trừ một vài trường hợp đặc biệt. Nhờ đọc kinh, chúng ta mới biết có ngạ quỷ ở xung quanh, cộng cư với loài người những nơi như nhà hoang, đồng trống, gốc cây, gò mối, giếng cạn…
Phật tử qui y Phật đã lâu hay mới qui y thọ giới đều phải nắm vững đường lối tu hành mà Phật đã dạy. Gần đây có nhiều Phật tử tuy đã đi chùa lạy Phật, nhưng đường lối tu hành chưa nắm vững, nên càng đi chùa càng mê tín, đó là cái lỗi mà tất cả chúng ta phải biết.