Các hành giả thực tập phương pháp thiền này trực tiếp quán chiếu những điều ghê gớm của tử thi và sự vô thường của xác thịt, xương cũng như các chất lỏng. Trạng thái thiền cao nhất chứng đạt được khi cả hai lực hút và lực đẩy không còn tồn tại. Cách thực tập này được xem là một phương thức mạnh mẽ để nhận thức rõ về vô ngã, ông Justin McDaniel, một Giáo sư nghiên cứu tôn giáo tại Đại học Pennsylvania nói. “Và khi càng có tâm vị tha, bạn càng gần với Niết-bàn hơn”. (The New York Times)
Trong gia đình có em bé hay người lớn bất ngờ qua đời, đôi khi họ sẽ tặng tử thi đến chùa cho mục đích thực tập thiền quán để làm phước, tích thiện đỡ phải đau buồn. Chư Tăng cho rằng những người qua đời trẻ là “những người đại diện tốt nhất của nhân loại”, Giáo sư McDaniel nói. “Họ vô tội – Họ không quá ích kỷ tham lam, hay tham vọng. Nếu một cái gì đó rất đẹp còn có thể hoại diệt, vậy sao các bạn còn tự hào, tự đắc? Thậm chí bạn còn xấu tệ hơn”. (The New York Times)
Tại một số tự viện, như Wat Khao Yai ở tỉnh Pichit của Thái Lan và Wat Hualompong ở Bangkok, xác chết cúng dường được đem treo trên cái móc trước khi hành giả được sự cho phép thực tập pháp thiền quán tử thi hoặc các thiền sinh có thể ngồi thiền trong nghĩa địa, quán sát xác chết ngay trước mặt, trong hoặc sau khi hỏa táng. Những pháp thực tập như vậy đã được mô tả trong nhiều văn bản, tranh tường lâu xa từ nhiều thế kỷ trước và có liên quan đến các nhà Sư Thái Lan nổi tiếng như Ngài Luang Phu Man, Than Achan Taeng, và Somdet To.
“Chư Tăng thường có những tấm hình quán tử thi bên mình, hoặc để trong phòng, cốc, trai đường để khi ăn, ngắm nhìn hay chiêm nghiệm đều được nhắc nhở”, Sư nói. “Đó là việc các tự viện cần có để chúng nhắc nhở chúng ta ý thức rõ về bản chất thật của đời sống luôn hiện diện sự vô thường và phù du vậy”. (The Washington Times)